Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009

CHIA TAY SƠM SẼ BỚT KHỔ ĐAU HƠN?

Chuyến đi Cần Thơ để tìm đáp án tình yêu của mình đã tan theo bọt nước vì lý do mà có lẽ mình đã có linh cảm trước rồi. Và đó phải chăng là kết cục tình yêu của mình? Mình và anh ấy chẳng thể là 1 đôi? Có lẽ thế. Vì ngay từ lúc đầu, chúng ta đã chẳng thể là một đôi được. Chúng ta đã đi ngược với đạo lý, với lương tâm để chạy theo tiếng gọi con tim. Nhưng bây giờ đã đến lúc phải dừng lại thôi.

Mình từng nghĩ khi có được anh ấy, mình sẽ hạnh phúc. Nhưng liệu hạnh phúc đó có trọn vẹn không? Tình yêu có thể vượt qua tất cả, mình và anh ấy có thể vượt qua rào cản là người vợ và 2 con của anh ấy để đến với nhau, nhưng lúc đó kết cục sẽ ra sao? Vì hạnh phúc đó của mình, xã hội có 1 gia đình đổ vỡ, 1 người vợ đau khổ mất chồng và 2 đứa con đau khổ mất cha. Lúc đó, mình có còn nghĩ tình yêu của mình là tuyệt vời? Rồi trong tương lai anh ấy có thực sự quên được tình nghĩa vợ chồng và cha con như không thể quên mình lúc này?

Chúng ta luôn đi tìm hạnh phúc, không những cho mình mà còn cho người khác nữa, khi đó chúng ta mới thực sự có hạnh phúc chân chính. Đó luôn là tâm niệm của mình trong tình yêu; vậy mà giờ đây khi đối mặt với tình yêu trái ngang của mình thì lại trở nên yếu đuối đến lạ kỳ. Mình phải làm sao đây? Biến mình trở thành kẻ ích kỷ để được ở bên cạnh anh ấy và chấp nhận cuộc sống thừa? Hay nén nỗi đau rời xa anh ấy để giữ lại tự trọng cho mình?

Mình yêu anh ấy, rất yêu anh ấy. Mình không biết mình sẽ ra sao nếu mất anh ấy, nhưng mình đã không còn chọn lựa nào khác, đành phải rời xa anh ấy thôi. Vì mình biết dù yêu mình thế nào, tình yêu đó không đủ để anh từ bỏ tất cả mà đến với mình. Vậy thì còn mong mỏi điều gì nữa, chi bằng kết thúc sớm sẽ bớt khổ đau hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét