Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

ANH SẼ CHỌN AI?

Em luôn tự hỏi anh có hạnh phúc với gia đình hiện tại của mình không? Anh có yêu chị Loan không? Hay với chị ấy chỉ là trách nhiệm, là tình nghĩa vợ chồng? Và anh yêu em như thế nào? Tình cảm của anh dành cho em đến mức độ nào? Có đủ khiến cho anh có thể vứt bỏ mọi thứ vì em? Nếu như phải chọn lựa giữa em và chị Loan, anh sẽ chọn ai?

Em chưa từng gặp chị Loan bao giờ, nhưng em đã từng nói chuyện với chị ấy. Theo cảm nhận của em, chị ấy là người phụ nữ hiền lành, cam chịu. Có vẻ như chị ấy không thể sống mà không có anh là trụ cột? Vậy sẽ ra sao nếu như mất anh? Chị ấy có đau khổ tột cùng giống như em nếu như phải rời xa người đàn ông mình yêu nhất trên đời? Hay chỉ là tổn thương vì mất chồng?

Em đã luôn cố tự khuyên mình từ bỏ anh, từ bỏ tình yêu vô vọng này. Nhưng trước tình cảm anh dành cho em, và nghĩ đến cảm nhận của anh nếu mất em thì mọi dũng khí đều tan biến. Nhưng em không thể sống mãi với tình cảnh như hiện nay. Tình yêu của chúng ta là chân thật thì tại sao phải lén lút? Tại sao phải bí mật và luôn lo sợ sẽ bị phát hiện?

Em luôn nghĩ đến cuộc sống của anh, chị Loan và cả 2 bé Hồng – Vinh. Anh là người đàn ông khôn ngoan, đủ kinh nghiệm cũng như khả năng để lập nên nghiệp lớn. Nhưng vì không có điều kiện nên phải khép mình, làm công cho người khác, mặc người ta lợi dụng. Em biết với khả năng của anh, anh vẫn có thể tự mình làm nên 1 chuyện nào đó (vì anh giống ba em, là người đàn ông luôn biết phấn đấu, không ngừng nổ lực vươn lên trong cuộc sống và đó cũng chính là một trong số những điểm nơi anh đã thu hút em), nhưng sẽ mất thời gian dài trong khi tuổi của anh cũng không còn trẻ nữa. Nếu anh đến với em thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Nhưng tất nhiên là anh đến với em vì tình yêu và chị Loan cũng chấp nhận. Ở em có đầy đủ điều kiện, cơ hội và khả năng giúp anh lập thành nghệp lớn, cuộc sống của anh sẽ khá hơn. Và 2 bé Hồng-Vinh sẽ được sống, phát triển và học tập trong điều kiện tốt hơn. Nếu được như thế thì sẽ tốt cho tất cả mọi người. Em sẽ được trọn vẹn trong tình yêu, anh sẽ có điều kiện để thể hiện khả năng của mình và 2 con của anh sẽ có cuộc sống tốt hơn. Nhưng mọi chuyện chỉ có thể tốt đẹp trong trường hợp mọi người đều chấp nhận: chị Loan chấp nhận rời xa anh; 2 con anh và gia đình anh chấp nhận em; và em phải thuyết phục được gia đình em chấp nhận anh. Điều tốt đẹp đó vẫn có khả năng thực hiện được và em tin là em làm được nếu anh thật sự yêu em, và muốn đến với em. Vì em mà vứt bỏ tất cả, thì em cũng sẽ vì anh mà chấp nhận tất cả.

Ngược lại, nếu anh thật sự yêu chị Loan, hạnh phúc với gia đình hiện tại của mình, và bằng lòng với cuộc sống hiện nay thì dù có đau khổ thế nào, em cũng sẽ mang theo tình yêu của mình mà rời xa anh. Em sẽ tự mình kết thúc tình yêu trái ngang này và khép chặt trái tim mình.

Nếu đột ngột yêu cầu anh chọn lựa giữa tình yêu và trách nhiệm, giữa em và chị Loan thì thật là tàn nhẫn và làm khó cho anh. Vì em biết anh yêu thương em thật lòng, chứ không phải là vui đùa với em, nhưng ở mức độ nào thì em không biết. Vì vậy, em sẽ đánh cược tình yêu của chúng ta, hạnh phúc của em vào chuyến đi Cần Thơ lần này. Em sẽ thăm dò ý anh để quyết định có nên rời xa anh không.

Khi em bế bé Hoàng Vinh trong tay, em thầm mong đó là con của mình và chúng ta thực sự là một gia đình, có cả bé Lam Hồng và sau này có con của chúng ta. Em không biết có phải vì yêu anh nên em thương luôn cả con anh hay đó đơn thuần là tình cảm cá nhân em dành cho 2 bé, nhưng dù với lý do nào thì em luôn hy vọng chúng ta có thể cùng nhau xây dựng 1 gia đình hạnh phúc. Đó là mơ ước của em và nó có thành hiện thực hay không còn phụ thuộc vào quyết định của anh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét