Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

BƯỚC EM TRÊN SÂN YÊU

Em rón rén bước vào đời anh
Như một chú chim non nhỏ bé
Ngơ ngác đứng giữa sân yêu vắng vẻ
Khe khẽ cất tiếng hát gọi mời xuân.
Em gọi nắng xuống giữa đời anh
Buông những đốm hoa vàng óng ả
Xuân đi qua...đã bước vào mùa hạ
Sao sân yêu vẫn thiếu những tiếng cười?
Em run rẩy đứng giữa đời anh
Trong cơn mưa giông dài , buốt giá
Đã chớm Thu... tắt rồi tia nắng hạ
Trên sân yêu lác đác lá vàng rơi.
Em lặng lẽ bước khỏi đời anh
Trong một ngày mưa giăng xám
Gót hồng đau trên sân yêu ảm đạm
Tuyết rơi rơi...khuất lối đến tim người.

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2009

HÃY ĐỂ TRÁI TIM BÌNH YÊN

Rồi thời gian sẽ hàn gắn vết thương và em sẽ cố quên hết về anh
Giờ em đã chọn một lối đi riêng, tìm hạnh phúc sau cuộc tình buồn.

Từng ngày qua em chịu nhiều đắng cay
Vì yêu anh, em chấp nhận tất cả
Nhưng giờ đây, em phải chọn lựa
Rời xa anh để mong anh hạnh phúc.

Cố quên người tình, cố quên một người, khi mà anh đã không chọn em
Trả hết ân tình, trả hết yêu thương
Xin anh hãy về, xin anh hãy nhớ ngày nào bên nhau như giấc mộng
Nay đã xa rồi, nay đã hết rồi, xin hãy để con tim em bình yên.


KHOẢNG LẶNG TRÁI TIM

Khi chuyện cũ chỉ còn là kỷ niệm
Anh có tìm về năm tháng xưa không?

Anh có tìm về trong khoẳng khắc đợi mong?
Giọt nước mắt đầm đìa câu hờn dỗi …
Anh có tìm nụ cười xưa bối rối?
Kỷ niệm ngày nào thành câu chuyện xa xăm …

Anh có tìm về nơi chốn cũ mùa trăng ?
Lá vẫn rơi trải vàng con đường nhỏ
Kỷ niệm xưa em chôn vào bụi cỏ
Ngày xưa ơi! Giờ đây anh đã xa …

Anh có tìm về những lần anh trễ hẹn ?
Em giận hờn rồi trách móc vu vơ …

Em khao khát một ngày anh tìm em…
Dẫu biết rằng chẳng bao giờ như thế
Thật dịu dàng, em lặng thầm - Rất khẽ …
Đi tìm anh …
Trong khoảng lặng trái tim …!

LẦN CHẠM TAY SAU CÙNG

Ta đưa tay chạm nhau thêm một lần
Nghe thương yêu dâng đầy trên đỉnh nhớ
Đan chặt lại, chặt lại rồi kẽ hở
Đâu ngờ đời trôi, vuột mất tương lai.

Bàn tay anh mai sẽ nắm tay ai ?
Đốt khẳng khiu vuốt ve, niềm đau chạnh.
Ngón thon buồn em hửng hờ đêm lạnh
Giữ mong manh một chút kỷ niệm gầy.

Từ giã nhau, xa từng phút từng ngày
Để được gì ngoài những lời oán trách
Hướng tương lai đánh đổi bằng thử thách
Hạnh phúc đành đáp lại với đau thương.

Để sáng nay em vén tóc soi gương
Thấy nổi buồn đọng trên đôi trủng mắt
Hai dòng lệ lăn dài, giọt trong vắt
Cùng linh hồn tắm gội những sầu bi.

Em rút tay không muốn chạm bàn tay
Sợ nhớ anh nghẹn ngào - dòng kí ức
Thế rồi. Bàn tay buồn ôm đơn côi, chật vật
Không chạm lấy bàn tay mình mong dĩ vãng trôi xa .
(Hay sợ chạm trúng nổi buồn theo mây gió thênh thang.)

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

Trái Tim Em Sẽ Quên Hình Bóng Anh

Người yêu hỡi! còn gì để nói nữa, hỡi anh
Khi hai chúng ta không còn chung lối đi.

Giờ anh nói để làm gì
Nuối tiếc để được gì
Chỉ làm thêm vỡ nát con tim em.

Lời anh hứa ngày nào
Mãi yêu chỉ một người
Nhưng mà giờ này anh đổi thay
Còn đâu nữa bao lời thề
Đã tan như mây trời
Còn lại một mình em quặn thắt kêu tên anh, người yêu hỡi!

Người hãy đi về đi, đừng đến đây làm chi
Nói yêu làm gì rồi người quên mất em
Em sẽ không còn yêu, sẽ không còn tin đâu
Vì em biết tình anh chỉ thế thôi.

Lời nói trên đầu môi chỉ thoáng qua mà thôi
Có mỗi em ngu ngơ khi ôm trọn một ý thơ
Nay em đã hiểu ra, anh hãy về đi, anh
Đừng gieo cho em bao xót xa
Trái tim em sẽ quên hình bóng anh….

Một Ngày Không Có Anh

Một ngày không anh
Không tiếng nói cười quanh em sao vắng yên
Một ngày không anh
Không tiếng ân cần bước chân em não nề đi đâu
Một ngày cô đơn
Không tiếng dỗi hờn cho em thương nhớ
Một ngày bơ vơ không hát không đàn
Tiếng ve buồn rơi ngoài ngõ

Ước gì có được anh nơi đây
Đôi bờ môi để em ngất ngây
Ước gì có anh nơi đây
Đôi vòng tay thoả bao khát mong
Ước gì, ước gì ...

Đâu nhiều thời gian để yêu sao anh còn mãi nơi nào
Chờ một ngày nồng say với bao nỗi nhớ ...
Đâu nhiều thời gian để yêu anh hãy về với tiếng cười
Ta sẽ trao cho nhau bao lời yêu dấu nụ hôn rất lâu ./.

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2009

CHỈ MỖI MÌNH ANH

Anh ơi, có hay tình yêu em trao anh đắm say
Người đâu biết rằng lòng em chỉ nhớ thương mình anh.

Từng mong bên em luôn có anh mà vì sao anh vô tâm đến thế chẳng biết hay vì đã có ai kề bên.

Lòng đã trót yêu, tình có xót xa. Phải chăng em đơn phương, hỡi anh!

Vì ánh mắt kia và tiếng nói kia làm cho con tim em không thể quên giây phút bên anh.

Anh ơi, ươc mơ nhỏ nhoi được cùng anh nắm tay và trao tiếng yêu, rồi từng ngày đôi ta có nhau.

Buồn ơi sẽ qua, vì đời em có anh. Dù cho cách xa, hẹn lòng này yêu anh mãi thôi, chỉ muốn mình anh...

TÌNH YÊU KHÔNG RÀNG BUỘC

Ngày xưa khi đôi ta đến bên nhau
Mình đã nói yêu thương nhau không ràng buộc
Mình đã nói cho nhau cho những nụ cười
Cho nhau những niềm vui, yêu thương không toan tính.

Mình bên nhau chỉ là đam mê, khát khao
Mình bên nhau chỉ là những tháng ngày vui
Một tình yêu không ràng buộc, một tình yêu không đợi chờ.
Anh hỡi! anh...

Rồi thời gian, thời gian trôi mau
Biết bao nhiêu mặn nồng ta đã trao nhau,
Chợt nhận ra tình yêu bấy lâu không thể chia cắt.

Làm sao giữ được cuộc tình khi mình đã đến bên nhau
Một tình yêu không ràng buộc mà ngày xưa ta giao ước?
Làm sao khi giờ này yêu thương quá mặn nồng,
Con tim biết đợi chờ, đợi anh bao đêm em thầm khóc?
Làm sao giữ được cuộc tình khi người vẫn cứ vô tâm?

Buồn vui anh không một lời để lòng em thêm chua xót
Giờ yêu anh thật lòng, em mong mãi một lần
Nhưng sao giữ được người?
Vì đôi ta đến bên nhau không ràng buộc.


Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009

CHIA TAY SƠM SẼ BỚT KHỔ ĐAU HƠN?

Chuyến đi Cần Thơ để tìm đáp án tình yêu của mình đã tan theo bọt nước vì lý do mà có lẽ mình đã có linh cảm trước rồi. Và đó phải chăng là kết cục tình yêu của mình? Mình và anh ấy chẳng thể là 1 đôi? Có lẽ thế. Vì ngay từ lúc đầu, chúng ta đã chẳng thể là một đôi được. Chúng ta đã đi ngược với đạo lý, với lương tâm để chạy theo tiếng gọi con tim. Nhưng bây giờ đã đến lúc phải dừng lại thôi.

Mình từng nghĩ khi có được anh ấy, mình sẽ hạnh phúc. Nhưng liệu hạnh phúc đó có trọn vẹn không? Tình yêu có thể vượt qua tất cả, mình và anh ấy có thể vượt qua rào cản là người vợ và 2 con của anh ấy để đến với nhau, nhưng lúc đó kết cục sẽ ra sao? Vì hạnh phúc đó của mình, xã hội có 1 gia đình đổ vỡ, 1 người vợ đau khổ mất chồng và 2 đứa con đau khổ mất cha. Lúc đó, mình có còn nghĩ tình yêu của mình là tuyệt vời? Rồi trong tương lai anh ấy có thực sự quên được tình nghĩa vợ chồng và cha con như không thể quên mình lúc này?

Chúng ta luôn đi tìm hạnh phúc, không những cho mình mà còn cho người khác nữa, khi đó chúng ta mới thực sự có hạnh phúc chân chính. Đó luôn là tâm niệm của mình trong tình yêu; vậy mà giờ đây khi đối mặt với tình yêu trái ngang của mình thì lại trở nên yếu đuối đến lạ kỳ. Mình phải làm sao đây? Biến mình trở thành kẻ ích kỷ để được ở bên cạnh anh ấy và chấp nhận cuộc sống thừa? Hay nén nỗi đau rời xa anh ấy để giữ lại tự trọng cho mình?

Mình yêu anh ấy, rất yêu anh ấy. Mình không biết mình sẽ ra sao nếu mất anh ấy, nhưng mình đã không còn chọn lựa nào khác, đành phải rời xa anh ấy thôi. Vì mình biết dù yêu mình thế nào, tình yêu đó không đủ để anh từ bỏ tất cả mà đến với mình. Vậy thì còn mong mỏi điều gì nữa, chi bằng kết thúc sớm sẽ bớt khổ đau hơn.

NÓI HAY KHÔNG NÓI?

Tiễn người ra cửa rồi
Tôi quay vào lặng lẽ
Chợt thấy mình cô đơn
Giữa không gian lặng lẽ

Khi người không yêu ta
Buồn đã thành một nhẽ
Khi người đã yêu ta
Sao cũng buồn đến thế?

Như đánh mất điều gì
Lòng bâng khuâng khó tả
Như thể mắc nợ ai
Món nợ không thể tả.

Có lẽ ta thương người
Giờ này đang lủi thủi
Hay là ta thương ta
Yêu mà phải lìa xa.

Ngỡ chẵng có gì đâu
Mà sao thành đau khổ
Tất cả chỉ một lời
Nói hay là không nói?!

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

NẾU CÓ MỘT NGÀY ....

Nếu có một ngày em rời xa anh
Xin hãy xóa dùm em câu chuyện cũ
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha.

Nếu có một ngày, anh nhớ kỉ niệm cũ
Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong anh hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu em.

Em rất sợ ngày mai sẽ đến
Có bóng hình người khác trong em
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không anh.

Nếu có một ngày em phải rời xa anh
Anh hãy viết lời yêu xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.

Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay
Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu.

ANH SẼ CHỌN AI?

Em luôn tự hỏi anh có hạnh phúc với gia đình hiện tại của mình không? Anh có yêu chị Loan không? Hay với chị ấy chỉ là trách nhiệm, là tình nghĩa vợ chồng? Và anh yêu em như thế nào? Tình cảm của anh dành cho em đến mức độ nào? Có đủ khiến cho anh có thể vứt bỏ mọi thứ vì em? Nếu như phải chọn lựa giữa em và chị Loan, anh sẽ chọn ai?

Em chưa từng gặp chị Loan bao giờ, nhưng em đã từng nói chuyện với chị ấy. Theo cảm nhận của em, chị ấy là người phụ nữ hiền lành, cam chịu. Có vẻ như chị ấy không thể sống mà không có anh là trụ cột? Vậy sẽ ra sao nếu như mất anh? Chị ấy có đau khổ tột cùng giống như em nếu như phải rời xa người đàn ông mình yêu nhất trên đời? Hay chỉ là tổn thương vì mất chồng?

Em đã luôn cố tự khuyên mình từ bỏ anh, từ bỏ tình yêu vô vọng này. Nhưng trước tình cảm anh dành cho em, và nghĩ đến cảm nhận của anh nếu mất em thì mọi dũng khí đều tan biến. Nhưng em không thể sống mãi với tình cảnh như hiện nay. Tình yêu của chúng ta là chân thật thì tại sao phải lén lút? Tại sao phải bí mật và luôn lo sợ sẽ bị phát hiện?

Em luôn nghĩ đến cuộc sống của anh, chị Loan và cả 2 bé Hồng – Vinh. Anh là người đàn ông khôn ngoan, đủ kinh nghiệm cũng như khả năng để lập nên nghiệp lớn. Nhưng vì không có điều kiện nên phải khép mình, làm công cho người khác, mặc người ta lợi dụng. Em biết với khả năng của anh, anh vẫn có thể tự mình làm nên 1 chuyện nào đó (vì anh giống ba em, là người đàn ông luôn biết phấn đấu, không ngừng nổ lực vươn lên trong cuộc sống và đó cũng chính là một trong số những điểm nơi anh đã thu hút em), nhưng sẽ mất thời gian dài trong khi tuổi của anh cũng không còn trẻ nữa. Nếu anh đến với em thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Nhưng tất nhiên là anh đến với em vì tình yêu và chị Loan cũng chấp nhận. Ở em có đầy đủ điều kiện, cơ hội và khả năng giúp anh lập thành nghệp lớn, cuộc sống của anh sẽ khá hơn. Và 2 bé Hồng-Vinh sẽ được sống, phát triển và học tập trong điều kiện tốt hơn. Nếu được như thế thì sẽ tốt cho tất cả mọi người. Em sẽ được trọn vẹn trong tình yêu, anh sẽ có điều kiện để thể hiện khả năng của mình và 2 con của anh sẽ có cuộc sống tốt hơn. Nhưng mọi chuyện chỉ có thể tốt đẹp trong trường hợp mọi người đều chấp nhận: chị Loan chấp nhận rời xa anh; 2 con anh và gia đình anh chấp nhận em; và em phải thuyết phục được gia đình em chấp nhận anh. Điều tốt đẹp đó vẫn có khả năng thực hiện được và em tin là em làm được nếu anh thật sự yêu em, và muốn đến với em. Vì em mà vứt bỏ tất cả, thì em cũng sẽ vì anh mà chấp nhận tất cả.

Ngược lại, nếu anh thật sự yêu chị Loan, hạnh phúc với gia đình hiện tại của mình, và bằng lòng với cuộc sống hiện nay thì dù có đau khổ thế nào, em cũng sẽ mang theo tình yêu của mình mà rời xa anh. Em sẽ tự mình kết thúc tình yêu trái ngang này và khép chặt trái tim mình.

Nếu đột ngột yêu cầu anh chọn lựa giữa tình yêu và trách nhiệm, giữa em và chị Loan thì thật là tàn nhẫn và làm khó cho anh. Vì em biết anh yêu thương em thật lòng, chứ không phải là vui đùa với em, nhưng ở mức độ nào thì em không biết. Vì vậy, em sẽ đánh cược tình yêu của chúng ta, hạnh phúc của em vào chuyến đi Cần Thơ lần này. Em sẽ thăm dò ý anh để quyết định có nên rời xa anh không.

Khi em bế bé Hoàng Vinh trong tay, em thầm mong đó là con của mình và chúng ta thực sự là một gia đình, có cả bé Lam Hồng và sau này có con của chúng ta. Em không biết có phải vì yêu anh nên em thương luôn cả con anh hay đó đơn thuần là tình cảm cá nhân em dành cho 2 bé, nhưng dù với lý do nào thì em luôn hy vọng chúng ta có thể cùng nhau xây dựng 1 gia đình hạnh phúc. Đó là mơ ước của em và nó có thành hiện thực hay không còn phụ thuộc vào quyết định của anh.


ĐÚNG NGHĨA TÌNH YÊU

Em sợ rằng tình yêu ấy mong manh
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách
Em vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ anh.
Chẳng thể nào anh hiểu được cho em
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không anh?
Em muốn được yêu! Đơn giản chân thành
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải em không biết
Nhưng em muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.

CHO MỘT NGÀY XA

Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu

Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu
Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ?

Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ
Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?